[Kính Báo] Phiên bản hôm nay Bác Phùng Văn Ước- Hưởng thọ 70 tuổi | Thôn Long Hồ, Xã Đồng Tĩnh khuất núi, có gì gia đình chưa đúng hay người thân .... Chưa nhận được tin, mong được chia buồn cùng gia đình ạ!
Thầy Mặt con trai: Phùng Văn Quy!
Trước khi bàn về ma, chúng ta thử định nghĩa xem ma là gì. Thông thường, ma là người chết hay người chết. Live, is who. Nhưng vừa chết một cái đã thành ma, thây ma. Chính vì thế đám ma là nghi thức hoặc tục lệ để khóc, để tang, thăm, đưa, chôn, thiêu người chết.
The but theo kinh điển, "ma" do chữ Phạn Mâra mà ra. Vì vần “r” không có trong tiếng Trung Hoa, người Trung Hoa thường được gọi là Ma-la thay vì là Ma-ra. Còn lại Tây Phương định nghĩa “ma” (ghost) như sau: “Đó là diện mạo của một người đã chết và được tin rằng xuất hiện và biểu hiện như có sự sống, thường hiện ra dưới hình ảnh bị mờ.” (Sự hiện ra của một người đã chết được cho là xuất hiện hoặc trở nên hiển hiện với người sống, thường là một hình ảnh hoang đường).
Other với quỷ hay yêu tinh có thể giết hoặc ăn thịt người, ma không hề hại ai. Ma chỉ hù dọa, cám dỗ hoặc làm cho chúng ta sợ hãi chứ không phải người bị hại. Tây Phương thật chí lý khi nói rằng “Người chết không kể chuyện” tức “Người chết thì không còn tiết lộ bí mật / nói thêm gì nữa”.
Chính vì thế mà để “tiêu diệt”, tiêu diệt nhân chứng, những kẻ sát nhân thường, thủ tiêu nhân để không biết gì về hành vi tàn ác nữa. Xác chết đó có thể nói năng lực được gì, làm sao có thể bị hại? The but at sao nguoi ta quay lại sợ ma?
Theo Phân Tâm Học, người ta sợ ma không phải sợ cái xác định mà chính là sợ Sự Chết hay Cái Chết vì Cái Chết hay Sự Chết là điều đáng sợ nhất. Can do “thần hồn đồng tính” người ta thấy ma hiện ra dưới rất nhiều hình thức.
-Tiên danh trong đêm bụi tre cũng có thể là ma.
-Một bóng trắng tha thướt trong rừng, có thể làm mắt quáng gà, cũng có thể là ma.
-Trong cửa sổ không có người mở cửa tự nhiên, cũng có thể là ma.
-Tên hú trong lâu đài là tác động của gió thổi xuyên qua nhiều điều hành, khe khẽ cũng có thể là ma kêu quỷ hờn.
-Một người mờ trong đêm tối, giống như người đàn bà gục đầu trong mồ hôi theo nghĩa trang… nhưng khi đến gần thì chẳng có gì cả… cũng có thể là ma
.-Một cảnh cây đưa trong cơn gió nhẹ ban đêm cũng có thể là ma đánh đu.
-Ánh lửa thiết lập trong đêm do đom đóm hay máy chiếu sáng trên cánh đồng rời… cũng có thể là ma trơi.
-Dang ăn uống bình thường, tự động nhảy chồm lên, nói năng nhí nhảnh… làm bị nén, hoảng loạn tâm thần… cũng có thể nói là bị ma nhập
-Căn nhà như luôn luôn bị phá phách lúc về đêm… như đá, cậy cửa… có thể làm băng dán mắt nào đó nghịch ngợm… cũng có thể gọi đó là căn hộ có ma.
Nói lại ma hiện khắp nơi, từ Âu sang Á. Chỉ khi nào con người “bất tử” tức là không chết nữa hoặc tận thế thì mới hết chuyện ma.
- The but many ma also be “vu oan giá họa”. Hạn chế một người làm lòng tham-sân-si quá độ, không thể kiểm tra được mình, làm việc xa tồi tệ, thay vì nhận lại lỗi thừa là “được đưa ra trước, đường quỷ”.
Xin nhớ, mọi hành vi xấu trên thế giới này để bạn làm chính mình là tác giả hay tác giả chứ ma quỷ, thần linh không thể dự vào. Chính mình phải nhận lãnh kết quả của công việc mình làm, không thể van vái thần linh, ma quỷ để tội hay chạy tội.
Trên đây chỉ là những con ma tưởng tượng, cảm xúc, được mã hóa, nhưng không thực hiện. Tuy nhiên, có những loại ma dưới đây, rất thực tế và đang sống chung với chúng ta:
-Ma tức là kẻ khôn ngoan những chuyện vặt để thu lợi.
-Ma bùn tức những kẻ hành vi muội muội không tốt.
-Ma bao gồm cần sa, đĩa bạch, thuốc phiện… tàn hại tâm trí và cuộc đời con người.
-Ma men là những người nghiện rượu, tê liệt cả ý chí, cuộc sống đời bỏ, làm khổ cha mẹ, vợ con.
-Ma-cà-bông là đám người tụ họp, lang thang, phá làng, rải đinh trên đường, xóm vẽ bức tường, thậm chí có người ăn cắp vặt.
-Ma xó là người thích học chuyện riêng của gia đình người ta.
-Ma nữ là những cô gái có thân hình gợi dục, sử dụng mọi hình thức uốn éo, mời mọc, lời nói lả lơi để quyến rũ người nam thèm muốn, giao hoan.
-Ma đói là kẻ quá tham ăn, tham uống, mà người đời gọi là phàm phu tục tử.
-Ma ăn là người làm ăn bất chính như thư ký, ăn cắp công khai, xén bớt tiền hỗ trợ, dự án để bỏ túi riêng.
-Ma đuổi - là chính mình chạy vì chuyện gì đó, nghe tiếng chân thịch té ngã, sợ hết hồn, nhưng đó chính là tiếng chân của mình.
-Ma là phiền não, buồn bực luôn làm chúng ta cảm thấy không hạnh phúc. Ma phức tạp ngự trị trong tâm trí mọi người và người điều hành bất cứ lúc nào và ở đâu. Đó là ma của đời sống, thế giới tiếp diễn, nhân gian và thực tế trong nhân gian.
Thế còn Đạo Phật nhìn ma như thế nào?
Theo cư sĩ Hoàng Phong có một bài viết về ma với tiêu đề: “Có Ma Hay Không?”. Theo sưu tập của Hoàng Phong, thì: “Thật ra thì ma nhiều lắm, nhưng thực tế được phân loại sách thành bốn thứ được gọi là Tứ ma.
Tứ Ma của Thừa Kinh Điển là:
1. Ma cấu (Skandhamara): Đó là thứ ma quái vật biểu tượng của ngũ uẩn làm cho đau khổ và cái chết mà ta phải chịu đựng trong quá trình luân chuyển. Con ma đó gọi là "con ma chịu đựng cái chết", kinh sách tiếng Hán gọi là An ma, Uẩn ma, hay Ngũ chúng ma.
2. Ma dục vọng (Klesamara): Bao gồm các dục vọng, sự ham muốn, khao khát, xui khiến chúng ta đưa vào những hoạt động tiêu cực, tạo ra lỗi nghiệp, thu ngắn kiếp nhân sinh, đưa ta vào vòng đau khổ của luân hồi. Đó là "con ma đưa đến cái chết", gốc sách Hán tự được gọi là Phiền não ma.
3. Ma thần chết (Mrtyumara): Đó là sự hủy hoại, cứu cánh tự nhiên của sự việc sinh ra, hậu quả của cấu trúc chất lượng của mọi hiện tượng, tức là vô luật. Con ma này có tên là "con ma vô thường", gốc kinh sách Hán tự gọi là Tử ma.
4. Ma con trời (Devaputramara): Bao gồm những thứ ma làm cho ta trí, phân tâm, xúi dục ta bám víu vào ảo giác của những vật thể bên ngoài và cả trong tâm thức, cản trở thành sự học. Đó là "con ma bấn loạn", kinh sách gốc Hán gọi là Tha-hóa Tự-tại Thiên-tử ma, gọi tắt là Thiên ma, tức thần thánh tay sai của Thiên-tử Tự-tại Vương.
Tứ ma của Thừa Kim Cương là:
+ Ma xiềng xích (tiếng Tây Tạng: thogs-bcas-kyi bdud): Con ma này rất hung tợn và lộ liễu, gây khó chịu, bệnh tật và chướng ngại vật bên ngoài. Đây là con ma của sự đeo bám và bỏ đối với những vật thể và hiện tượng chung quanh. Con ma luôn tìm cách ràng buộc ta vào những thứ đó. Gốc sách Hán gọi con ma xiềng xích là Phiền não ma.
+ Ma thả thấp (tiếng Tây Tạng: thogs-med-kyi bdud): Đó là ba thứ nọc độc chính và năm thứ nọc độc phụ, tức là những dục vọng chính và thứ yếu, những tư tưởng hay tư duy bấn loạn is not bevertender, the used mind and give up the đau khổ cho ta. Gốc sách Hán tự gọi con ma này là Tâm ma.
+ Ma khánh hỷ (tiếng Tây Tạng: Dga'-brod-kyi bdud): Đó là con ma đội lốt hân hoan, vui vẻ, thỏa mãn với chính mình, xem ta hơn cả mọi người, xúi dục ta bám víu vào "result" và "kinh nghiệm" thiền định đã được thực hiện và cho đó là siêu cao, rồi trở nên diện mạo, không chịu cố gắng tập thêm.
Gốc sách Hán tự này gọi là con ma là Thiện-căn ma.
+ Ma kiêu căng (tiếng Tây tạng: snyems-byed-kyi bdud): Đó là con ma ngạo mạn, tự mãn, tự kiêu, tự đại. Mập là căn bản chất lượng của con ma mang tên là cái "ta", cái "tôi", cái "ngã". Gốc sách Hán tự gọi đây là Tam-muội ma.
Tôi năm nay đã ngoại thất tuần. Ở Việt Nam, từ lúc tấm bé nghe nói về ma, đọc truyện ma, chuyện ma, các ngõ đi về đêm đều ù té chạy vì sợ ma. Đã qua Mỹ hơn 30 năm cũng nghe người ta nói, viết về ma, chụp hình được cả ma nhưng bản thân chưa thấy ma bao giờ. Thế nhưng có điều tức cười là, để mua vui cho đời, với tư cách một nhà văn, để ẩn dụ và triết lý, tôi cũng viết một vài câu chuyện ngắn về ma, hoàn toàn không được đặt.
Nay học Phật, tôi có ý nghĩ hoàn toàn khác về ma. Họ là Phật sự, chúng ta nên và không nên:
1) Không nên sợ ma: Ma khác với quỷ và yêu tinh - ma không bao giờ làm hại người. Vì thế chúng ta nên đối xử với ma như người sống. Theo giáo lý nhà Phật, ma là những oan hồn uổng tử không thể đầu thai hoặc vì chết oan ức, hoặc còn lưu luyến, hận thù, thương tiếc những gì có trước khi chết khiến thần thức không sao đầu thai được. Nghĩ cùng ma thật đáng thương, đáng cứu.
2) If ma there is up: Mỗ qua là ma muốn giới thiệu một tâm sự, một niềm tin uẩn cái gì đó, một nguyện vọng là gì đó, hoặc vì trời lạnh chứ không phải để chúng ta làm hại chúng ta. Tôi chưa bao giờ nghe nói ma người bị hại - mà chỉ có người bị hại thôi.
3) Không nên tìm thầy pháp, thầy bùa để trừ ma: Làm như thế là hủy hoại lòng Từ Bi. Đức Phật dạy chúng ta xót thương và cứu muôn loài chúng sinh. Bồ Tát Địa Tạng. Ma nhiều khi chính là ông bà, cha mẹ, anh em, con cái mà chúng ta đã chết. Tại sao chúng ta không cứu họ mà lại “trừ khử” họ?
4) Do đó, khi thực sự thấy ma, bị ma ám sát, ma hành: Chúng ta nên mời ni / sư trích kinh siêu cấp trong tinh thần Từ Bi / Giải Quit của nhà Phật. Chư tăng / ni trong mọi khóa lễ đều cầu nguyện “Âm siêu dương thới”, tức là người chết cũng cần được hưởng những gì tốt đẹp qua lời dạy của chư Phật.
Tự nhiên có những thứ sau đây chúng ta phải cảnh giác, xa ánh sáng hoặc tiêu diệt, đó là:
-Ma tộc cần phải loại trừ vì nó tàn hại nhiều thế hệ thanh niên, gây tội ác và băng hoại xã hội.
-Ma men cần phải xa ánh sáng vì “Rượu vào lời ra” hoặc không có kiểm soát viên được bắt đầu điều khiển xe giết người hàng loạt, đánh đập vợ con, gia đình đổ vỡ, bản thân sống như kẻ tàn phá.
-Ma-cà-bông sống lang thang thả lỏng, phá làng phá xóm, vẽ lên bức tường, ăn trộm, nghiện xì ke ma thú để gây bất ổn định xã hội.
-Ma-lanh là thủ đoạn khôn ngoan vặt để thủ công làm cho nhân cách trở nên xấu xa.
-Ma bùn là có hành vi xấu, giống hệt như “quân tử”.
-Thiên Ma hay Ma Ba Tuần cai quản trời Tha Hóa Tự Tại (tầng trời thứ sáu) không tin vào chính pháp, thủ tà kiến tự ngã và thường đoạn kiến sâu, không muốn có người tu đắc đạo thoát khỏi luân phiên hồi trong ba.
Ma Ba Tuần trong thế giới này có thể hiểu là người hoặc giàu có, vị trí, có quyền thế nhưng không tin chính pháp, chống báng và ngăn cản người học. Mã Ba Tuần cho rằng cuộc sống chỉ để thụ hưởng và không cần hướng thượng và giúp đỡ mọi người và không tin luân hồi, nhân quả.
-Ma nữ is last ma last nguy hại không thể lường hết được. Thời đại văn minh điện tử hôm nay có cả cô gái gọi là “cô gái sexy”, “hot girl”, ăn mặc định hang, dâm ô, đóng phim sex, chụp hình bày cả bộ phận sinh dục để kiếm tiền. Mở bất cứ trang báo điện tử nào cũng thấy hàng loạt, hàng loạt ma nữ được quảng cáo nhiệt tình. Loại ma nữ này xuất hiện trong tất cả các đại hội Liên Hoàn Điện Ảnh, trình diễn thời trang ăn mặc mặc định như trần truồng, được sử dụng để quảng cáo bán hàng, trang qua các dịch vụ đấm bóp, du lịch (sex tour) , phòng trà, quán nhậu, cà-phê ôm, quán rượu.
Lại còn có cả ma nữ ăn mặc định hang lái xe đua trên đường phố trong những ngày hội, rồi tự chụp hình đưa lên mạng lưới toàn cầu cho người xem. Các loại ma nữ náo loạn thanh niên, thiếu nữ, đại gia, các chị em giá trị gia… đành bỏ dở cuộc đời của nhiều nhà tu hành.
Dính vào ma nữ coi như sự nghiệp tiêu tan, tiếng xấu để đời. Thế nhưng ma nữ là loại ma hấp dẫn, đàn ông, con trai ai cũng thích lao vào. Ma nữ là loại ma không có trí tuệ và không biết xấu hổ. Chính mục tiêu của nó là sự phô bày thân thể để mời gọi đàn ông.
Ngay Đức Phật trước khi thành đạo, but of the kiệt suất được thực hiện. Viết về chuyện ma, bàn tán tán về ma là chuyện nhiều đời chỉ để hù dọa trẻ con, mua vui, câu độc giả hay chỗ ngồi trên mấy tờ báo. Là người học Phật, chúng ta không sợ ma chết mà sợ ma sống. Chính ma sống làm loạn và làm xấu con người mà ma nữ trở thành vô ngại chính trên bước đường tu hành.
Ngài A Nam tí nữa cũng chết vì ma nữ. Cho nên người tu hành, từng giây, từng phút phải cảnh giác với ma nữ. Ma nữ là hình nổi bật của hai chữ Ái-Dục.
Nói chung, ma không có thật. Và nếu có thật thì chẳng có gì đáng sợ cả. Nhưng nếu “ma” là hệ thống giáo dục hay ham muốn của chính chúng ta… .thì ma đó vô cùng đáng sợ, hại chúng ta đành chấp nhận, còn lại thì hủy diệt luôn cả phần trái đất này.